HUỲNH DUNG

ROMANCIÈRE & POÈTE  -  NOVELIST & POET -  NHÀ VĂN & NHÀ THƠ

 

Thơ của Mẹ 

**

5.

DẸP BÚA LIỀM - BỎ ĐẢNG

Thiên An Môn rầm rộ,
Sinh viên «Hoa» biểu tình
Đòi tập đoàn họ Đặng,
Trả tự do thanh bình 

Ai ngờ bọn ác tặc,
Ria súng bắn nhân dân
Khiến Đông Âu mở mắt,
Thấy rõ Cộng hung thần ! 

«Lan» «Hung» tung xiềng xích,
Lập thể chế Cộng Hoà,
Dẹp buá liềm bỏ đảng,
Trừ khử bọn gian tà ! 

Tường Bá Linh phá vỡ
Quần chúng Đức hân hoan,
Sức dân như vũ bão,
Đức Cộng phải tiêu tan ! 

Rồi Nga, Lỗ, Bảo, Tiệp…
Ùng ùng dân vùng lên,
Đòi tự do dân chủ
Dẹp búa liềm trước tiên 

Mác-Lê vào xọt rác,
Cả thế giới vui mừng
Đông Âu như mở hội,
Đón tự do thanh bình !
              
*
Thấy đàn anh tan nát,
Cộng Việt đã teo gan,
Thuở nào ôm Sô Viết,
Mồm phách lối làm tàng ! 

Nào «Đỉnh cao trí tuệ»
Đánh Mỹ «cút», Ngụy «nhào»
Giờ «Đàn anh vĩ đại»,
Đang héo ruột gan xào !

«Vẹm» bây hết chỗ dựa,
Để cướp của hiếp dân !
Thôi hãy về chầu tổ,
Tìm «Bác» để ẩn thân !!

Goá phụ Huỳnh văn Thiện